"Vị Nhà Quê" Của Em Chồng Khiến Tôi Bất Ngờ, Nhưng Mẹ Chồng Nếm Thử Thì Kết Quả Đáng Chờ Đợi!
Tôi là con gái tỉnh lẻ, học đại học và làm việc tại thành phố. Dù có mức lương cao và uy tín trong công ty, tôi vẫn bực bội khi bị chê là nhà quê. Tôi thường tranh cãi để bảo vệ bản thân. Sau gần 4 năm làm việc, tôi tự mua được căn chung cư cao cấp, điều này khiến tôi tự hào. Tuy nhiên, mẹ tôi lại lắc đầu, cho rằng tôi nên tiết kiệm cho tương lai khi lấy chồng, và rằng con gái cần phải yếu đuối hơn để được che chở. Tôi cười trước quan điểm đó, vì tôi không muốn phụ thuộc vào chồng và tin rằng người bạn đời của mình sẽ xứng đáng.
Theo lời tôi nói với mẹ, sau một thời gian, tôi quen Thái. Anh hiền lành, không có tham vọng lớn nhưng gia đình có điều kiện. Tôi cảm thấy anh là nửa còn thiếu của mình, luôn kiên nhẫn lắng nghe và phân tích khi tôi bình tĩnh lại. Nửa năm sau, chúng tôi quyết định kết hôn. Tuy nhiên, có một chuyện khiến tôi vẫn do dự. Tôi thường qua nhà Thái ăn cơm, nhưng vẫn được coi là khách. Sau khi nói về chuyện cưới xin, mẹ anh cởi mở hơn, và tôi cũng chủ động vào bếp nấu nướng. Ngày đầu tiên, tôi làm canh chua, mẹ chồng tương lai khen ngợi. Nhưng khi tôi cho nước mắm vào, cô em chồng kêu lên, khiến tôi cảm thấy có điều gì không ổn. Tôi chỉ cười và đáp rằng canh chua cần nước mắm cho ngon.
Cô em chồng mỉa mai rằng "Ngửi đã thấy mùi nhà quê", và khẳng định không bao giờ nấu canh với nước mắm. Tôi tức nhưng cố nhịn, mỉm cười và quay sang mẹ chồng hỏi ý kiến về món canh. Mẹ chồng hiểu ý, bênh vực tôi và mắng cô em chồng. Dù bực bội nhưng tôi nghĩ mình đã biết kiềm chế, chuẩn bị cho cuộc sống làm vợ, làm dâu.
Source: https://afamily.vn/nau-canh-dung-nuoc-mam-bi-em-chong-mia-mai-vi-nha-que-toi-nhe-nhang-moi-me-chong-nem-thu-va-cai-ket-khien-co-ta-be-bang-20200419165825151.chn